Xác thai nhi và câu chuyện đau lòng
Bạn thân mến,
Những ngày này báo Lao Động đăng một phóng sự về những chuyến đi đêm để nhặt xác thai nhi về nghĩa trang Sóc Sơn chôn cất. Đó là một công việc cao thượng mà những người trẻ tình nguyện đưa các thai nhi xấu số về nơi an nghỉ cuối cùng. Đằng sau phóng sự vắn vỏi ấy là cả một chuỗi những câu chuyện đau lòng của một tội ác mà chúng ta gọi là phá thai hay giết người.
Theo báo Lao Động, nhóm của bạn thanh niên hằng đêm rong rủi trên những tuyến đường để gom nhặt các xác thai nhi. Chúng ta không biết chính xác lý do mà hằng ngàn người nỡ phá bỏ, diệt trừ đứa con trong bụng mình. Chúng ta chỉ biết rằng các trẻ em đang trong thời thai kỳ vĩnh viễn không được mở mắt chào đời. Hẳn ai cũng hiểu các em vô tội đáng thương. Thi hài của các em đáng để chúng ta suy nghĩ về một tội ác của thời hiện đại vốn xảy ra hằng ngày nơi những phòng phá thai.
Sau khi theo chân tình nguyện viên nhặt xác các thai nhi bên lề đường, trước cửa các phòng khám thai tư nhân, phóng viên tiếp tục theo đến nghĩa trang Sóc Sơn (cách Hà Nội 40 km) để chôn cất các em. Nơi đó hơn 100 nghìn thai nhi xấu số không có cơ hội làm người. Các em được thu nhặt từ những phòng khám thai, cơ sở y tế nơi đó tưởng chừng như các em được chăm sóc an toàn. Vậy mà…! Tiếc thay chính nơi ấy, vô vàn chuyện đau lòng người ta từng phút giây chứng kiến những thai nhi bị vứt bỏ. Đó là một tội ác mà người ta thường khoác cho nó những từ ngữ lấp liếm như: Kế hoạch hóa, phá thai, kết thúc thai nghén bằng cách loại bỏ hay lấy phôi hay thai nhi khỏi tử cung.
Hẳn nhiên chúng ta đều biết sự sống là món quà vô giá mà Thượng Đế đã ưu ái dành tặng cho con người. Dù có tin vào Thiên Chúa hay không, mọi người đều chân nhận sự sống con người là cái gì đó rất cao quý, độc nhất và huyền nhiệm! Quyền sống hay chết của một nhân linh không thuộc về con người, nhưng thuộc về Đấng ban cho món quà ấy. Vậy mà những thập niên qua, người ta chứng kiến biết bao thai nhi bị giết hại. Dĩ nhiên các em không thể kháng cự, hoàn toàn không có tiếng nói khi người ta giết hại mình. Mong sao tiếng lương tâm của con người đủ mạnh để làm gì đó giúp các em có cơ hội mở mắt chào đời.
Phá thai vẫn luôn diễn ra trên quê hương đất nước chúng ta. Trên thế giới cũng có, nhưng tiếc rằng Việt Nam là một trong những ước đứng hàng đầu về phá thai. Không chỉ nghĩa trang Sóc Sơn, cả nước còn biết bao nghĩa trang chôn cất những thai nhi vô tội như thế. Mỗi con số là một con người, một sinh linh, đáng để ta lên án nạn phá thai.
Trong khi đó, báo chí hoặc những tiếng nói phò sinh xem ra chưa đủ sức để bảo vệ các em. Sẽ còn nhiều chuyện đau lòng quanh câu chuyện phá thai, tội ác sẽ gia tăng nếu lòng người ta vô cảm với những thai nhi. Xin đừng đặt bào thai ngang hàng với lòng ích kỷ! Bởi lẽ sự sống luôn là quà tặng vô giá mà Thượng Đế dành riêng cho mỗi một bào thai. Mỗi một con người vốn đòi hỏi ta phải nỗ lực giữ gìn và yêu thương. Chỉ những ai sống bất chấp luân thường đạo lý mới dám giết chết một thai nhi. Tất cả chúng ta hãy ra sức bảo vệ sự sống của chính mình và người khác, của các thai nhi đang cần ta che chở.
Chúng ta cầu nguyện cho những ai có ý định phá thai sớm được bình an, để tình mẫu tử đủ mạnh để họ giữ lại sự sống cho con mình. Qua phóng sự trên, ta hãy thắp cho những em nhỏ vô tội một nén hương xin lỗi và nguyện cầu. Cầu mong cho những bạn trẻ khi trót mang thai đừng vì bất cứ áp lực hay lý do nào mà giết bỏ đứa con vô tội của mình. Để một ngày nào đó, người phụ nữ được hạnh phúc trong thiên chức làm mẹ. Ước sao mọi người hãy chung tay dựng xây một nền văn minh tình thương và sự sống, chứ đừng vì ích lợi nào đó mà nỡ giết hại bào thai vô tội.
Giuse Phạm Đình Ngọc SJ