Lòng Chúa Xót Thương

Lời Chúa ngày 31-08-2018 THỨ SÁU TUẦN XXI THƯỜNG NIÊN

Lời Chúa:   Mt 25: 1-13

“Kìa chàng rể đến, hãy ra đón người”.

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ dụ ngôn này: “Nước trời giống như mười trinh nữ cầm đèn đi đón chàng rể. Trong số đó, có năm cô khờ dại và năm cô khôn ngoan. Năm cô khờ dại mang đèn mà không đem dầu theo. Còn những cô khôn ngoan đã mang đèn, lại đem dầu đầy bình. Vì chàng rể đến chậm, nên các cô đều thiếp đi và ngủ cả.

“Nửa đêm có tiếng hô to: Kìa, chàng rể đến, hãy ra đón người. Bấy giờ các trinh nữ đều chỗi dậy, sửa soạn đèn của mình. Những cô khờ dại nói với các cô khôn ngoan rằng: ‘Các chị cho chúng em chút dầu, vì đèn của chúng em đã tắt cả’. Các cô khôn ngoan đáp lại rằng: ‘E không đủ cho chúng em và các chị, các chị ra (nhà) hàng mà mua thì hơn’. Song khi họ đang đi mua, thì chàng rể đến. Những trinh nữ đã sẵn sàng, thì theo chàng rể cùng vào tiệc cưới, và cửa đóng lại. Sau cùng các trinh nữ kia cũng đến và nói: ‘Thưa ngài, xin mở cửa cho chúng tôi’. Nhưng người đáp lại: ‘Ta bảo thật các ngươi, ta không biết các ngươi’. Vậy hãy tỉnh thức, vì các con không biết ngày nào, giờ nào”.

Đó là lời Chúa.

 

SUY NIỆM:

Nếu nhìn bề ngoài mười cô trinh nữ,

chúng ta khó lòng phân biệt được ai khôn ai dại.

Mười cô có thể là những cô phù dâu đang ở bên nhà gái,

chờ chàng rể đến rước dâu vào ban đêm, theo kiểu người Do thái.

Các cô đều mang theo đèn, hay đúng ra là những ngọn đuốc nhỏ,

vì chỉ đuốc mới không tắt khi gặp cơn gió ngoài đường.

Xúng xính trong những bộ áo đẹp,

các cô ngóng chờ chàng rể đến, để ra đón với đuốc sáng trên tay,

và để sau đó tất cả tiến vào nhà gái dự tiệc.

Nhưng vì chàng rể và nhà trai đến chậm, nên mười cô đều ngủ cả.

Đến bây giờ vẫn không thể phân biệt được năm cô khôn và năm cô dại.

Chẳng rõ các cô đã chợp mắt được bao lâu,

nhưng đến nửa đêm có tiếng la lên, báo tin chàng rể đến.

Cả mười cô đều hối hả thức dậy và lo sửa soạn đèn,

vì đèn là điều quan trọng và cần thiết để ra nghênh đón chàng rể.

Bây giờ người ta mới nhận ra trong mười cô, ai dại, ai khôn.

Vì chàng rể đến muộn quá, nên mọi ngọn đuốc của các cô đã hầu tàn.

Phải châm thêm dầu thì mới có đuốc sáng ra đón chàng rể.

Năm cô khôn dễ dàng làm cho đuốc sáng lên, vì họ đem theo dầu dự trữ.

Còn năm cô dại thì lúng túng không biết phải làm sao.

“Xin các chị cho chúng em chút dầu, vì đuốc chúng em sắp tắt rồi” (c. 8).

Các cô khôn cũng cần có đủ dầu cho cuộc đón rước sắp tới, nên đã từ chối.

Không phải vì độc ác, nhưng vì số dầu đem theo chỉ đủ cho riêng họ.

Cách giải quyết tốt nhất là đề nghị các cô dại đi mua nơi cửa hàng.

Chuyện này không khó vì các cửa hàng vẫn thường mở đến khuya.

Tiếc thay, đang lúc các cô đi mua, thì chàng rể tới.

Chỉ có năm cô mang đuốc sáng ra đón chàng rể.

Chỉ có năm cô được coi là sẵn sàng, theo chàng vào dự tiệc cưới.

Cửa được đóng lại, ngăn cách giữa người được dự tiệc và người không.

Năm cô dại cuối cùng đã có dầu, đuốc đã sáng, trở về, gõ cửa.

“Thưa Ngài, thưa Ngài, xin mở cửa cho chúng tôi với !” (c. 11).

Nhưng các cô bị từ chối thẳng: “Tôi không biết các cô là ai” (c. 12).

Dụ ngôn này có một kết thúc không vui trọn vẹn.

Tiệc cưới rất vui ở bên trong, năm cô đứng ngoài không được vào.

Chúng ta thấy tiếc cho năm cô dại.

Dại ở đây không phải vì không có thiện chí hay làm điều gian ác.

Khôn hay dại chỉ khác nhau ở chỗ sẵn sàng hay không sẵn sàng,

đuốc có sáng khi chàng rể đến hay không.

Các cô khôn đã phải tính đến chuyện lỡ chàng rể đến muộn,

làm sao có đủ dầu để thắp cho cây đuốc sáng mà ra đón.

Ai mà có đủ dầu dự trữ rồi thì ngủ cũng yên tâm.

Chúng ta cần nếm nỗi đau của năm cô đứng ngoài, khi cửa đã đóng lại.

Muộn mất rồi, mọi chuẩn bị háo hức trở nên vô ích.

Đức Giêsu chính là Chàng Rể đến bất chợt giữa đêm khuya.

Chỉ mong ta không phải năn nỉ xin dầu và vội vã đi mua dầu trong đêm.

 

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa Giêsu,

Chúa đã yêu trái đất này,

và đã sống trọn phận người ở đó.

Chúa đã nếm biết

nỗi khổ đau và hạnh phúc,

sự bi đát và cao cả của phận người.

Xin dạy chúng con biết đường lên trời,

nhờ sống yêu thương đến hiến mạng cho anh em.

Khi ngước nhìn lên quê hương vĩnh cửu,

chúng con thấy mình được thêm sức mạnh

để xây dựng trái đất này,

và chuẩn bị nó đón ngày Chúa trở lại.

Lạy Chúa Giêsu đang ngự bên hữu Thiên Chúa,

xin cho những vất vả của cuộc sống ở đời

không làm chúng con quên trời cao ;

và những vẻ đẹp của trần gian

không ngăn bước chân con tiến về bên Chúa.

Ước gì qua cuộc sống hằng ngày của chúng con,

mọi người thấy Nước Trời đang tỏ hiện.

Lm Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ